(Nguoinoitieng.vn) – Chuyên mục Thơ hay Người Nổi Tiếng (Idol Network) trân trọng giới thiệu đến Quý độc giả bài thơ Chuyện mi với tau – nhà thơ Lưu Hương Quế.
Đến bựa ni, tau mới kể chuyện mi
Năm lớp ba , mi đen như củ chuối
Vì học dốt nên phải ngồi bàn cuối
Lại còn bắt tau lén lút chuyển bài
Tau không mần về mi búng đỏ tai
Rồi mi chưởi: “tham ri thì ai lấy
Nếu lấy mi chỉ thằng nhìn không thấy
Cha tau cứ khen… chơ tốt đẹp chộ mô?
Ngài thì quắt queo như một miếng khoai khô
Mà bựa sau còn đòi mần cô giáo
Tau mắt lưng tròng rồi quẹt ngang tay áo
Lật đật đi về méch với cha mi
Ông vổ vai rồi nhủ cự về đi
Tội của hấn sau ni cho cháu trị
Rồi ông chưởi: “cha cấy thằng bà bị
Tý nựa về đây thì chết với tau!”
Nỏ nhìn mặt nhau cho đến cuối tuần sau.
Con đường cụ tau về như mọi bựa.
Đám choai choai chui mô ra đôông rứa?
Mặc chắc quần đùi đen đúa cứ đăm đăm
Có một thằng tiến đến hất cằm
“Đưa tiền đây! Bọn tau mua kẹo kéo!”
Tau mặt xenh ngài như tàu lá héo
Cúi thật nhanh tháo guốc chạy chò mau.
Nhưng nỏ ngờ tau chạy ngược ra sau
Thì trố mắt vì thấy mi đứng đó
Tay mi cầm một viên gạch đỏ
Quắc mắt nhìn – mi quát “bọn chầu hâu!
Răng dám cả gan bắt nạt em tau?
Động đến hấn gạch ni nỏ có mắt!”
Cả bọn nớ xô nhau biến mất
Để tau với mi đứng ngẩn giống trời trồng.
Mi nỏ nói chi quăng cục gạch xuống sông
Mồm lẩm bẩm: “bựa ni là hết nợ”
Răng nỏ biết… chơ kể từ bựa nớ
Tau muốn cảm ơn – mi lại tránh mặt luôn.
Ngày mi lên đường – tau nước mắt cứ tuôn
Đứng từ xa nhìn mi mà thương rứa
Bốn năm sinh viên… tim tau nỏ mở cựa
Chỉ ngóng trông mi xuất ngụ trở về
Giữa tau với mi nỏ giao ước hẹn thề
Nhưng lại thấy hình như là duyên nợ
Cau với trù mi để dành dăm mớ
Tháng 10 ni, mi nhớ đưa sang
“Con nhóc” ngày xưa dừ đã sặn sàng
Lên xe hoa sang nhà mi “trả nợ”
Bộ đội mấy năm… răng mi còn lớ ngớ
Nắm chặt tay tau mà vẫn cứ run run
Thằng ngốc trước đây nay đã thành khun
Chàng rể tau chờ chính là mi đó!
Tiếng Nghệ (t/b)